Megan Brauner, sinh viên Đại học Tri-Cities thuộc bang Washington, đang nghiên cứu cách nấm có thể giúp khôi phục lại các quần thể thực vật bản địa.
Hình ảnh: Washington State University Tri-cities
Việc cấy nấm vào thực vật nhằm khôi phục các quần thể thực vật bản địa ở các vùng Trung Tây và Tây Bắc (Hoa Kỳ) là một giải pháp mới đang được các chuyên gia bảo tồn thiên nhiên tập trung phát triển. Nấm cộng sinh rễ cây trồng giúp hình thành mối quan hệ cộng sinh với hệ rễ của nhiều cây trồng từ đó giúp ổn định cấu trúc đất, bảo tồn nguồn nước và cung cấp môi trường sống cho các loại chim, côn trùng và sinh vật đất theo Tanya Cheeke, Phó giáo sư chuyên ngành sinh học cho biết. Một số loài thực vật bản địa phụ thuộc nhiều vào nấm cộng sinh rễ so với các loài thực vật ngoại lai. Vì vậy, khi hệ nấm này bị xáo trộn, cây bản địa có thể không thể cạnh tranh tốt với các loài ngoại lai từ đó làm ảnh hưởng đến hệ sinh thái và các chu trình chuyển hóa vật chất tự nhiên.
Đưa vi sinh vật đất vào cây con để nâng cao sức chống chịu
Cheeke nói: "Một cách để cải thiện sự sinh tồn và tăng trưởng của thực vật bản địa trong môi trường vốn đã bị thay đổi là cấy các cây con với vi sinh vật trong đất bản địa, sau đó đưa vào đất để phục hồi lại hệ thực vật ban đầu". "Chúng tôi đã tiến hành khôi phục đồng cỏ ở Kansas trong hai năm qua. Hiện giờ, chúng tôi cũng đang làm điều tương tự ở khu vực Palouse ở Washington”. Cheeke đang làm việc với một nhóm sinh viên đại học và sau đại học để hoàn thành nghiên cứu. Một nhóm sinh viên đại học gần đây đã trình bày dự án của họ trong Hội nghị chuyên đề nghiên cứu và triển lãm nghệ thuật của WSU Tri-Cities. Họ bao gồm Catalina Yepez, Jasmine Gonzales, Megan Brauner và Bryndalyn Corey. Nhóm sinh viên này đã dành học kì cuối để phân tích sự lan rộng của nấm được cấy từ môi trường đất ở Kansas để xem nấm đã lan rộng ra sao trong khu vực bảo tồn. Một năm sau khi trồng, các mẫu đất được thu thập ở các khoảng cách 0,5 mét, 1 mét, 1,5 mét, và 2 mét từ vị trí cấy vào mỗi ô. Các mẫu sau đó được kiểm tra sự hiện diện của DNA nấm để xem các loài nấm cộng sinh được cấy vào có đạt các khoảng cách khác nhau từ các điểm cấy hay không. "Kết quả sẽ được dùng để cung cấp thông tin cho các nỗ lực phục hồi sinh thái nhằm cải thiện sự sống và tăng trưởng của thực vật bản địa trong các hệ sinh thái bị xáo trộn", sinh viên đại học Megan Brauner cho biết.
Môi trường nguyên sơ và môi trường bị xáo trộn
Cheeke cho biết họ cũng đang xem xét cách thức vi sinh vật thay đổi qua các dãy biến thiên nồng độ hóa, lý của môi trường bị xáo trộn so với môi trường nguyên sơ. Bà nói: “Chúng tôi muốn xác định các vi khuẩn đã từng hiện hữu trong môi trường nguyên sơ nhưng nay không có mặt trong môi trường bị xáo trộn”. Trên cơ sở này, nhóm nghiên cứu sẽ phát triển các chiến lược phục hồi đất theo từng loại trong môi trường của riêng biệt.
Nguồn:
https://www.sciencedaily.com/releases/2018/05/180514083932.htm